Nhỏ Linh nhéo mạnh vào lưng tôi khi tôi cứ thỉnh thoảng phọt ra đôi ba tràng cười vì nhớ lại cái cảnh nhỏ ngồi khóc như một đứa con nít.
– Ừ thôi không cười nữa – Tôi giả bộ xin lỗi.
– Cười nữa là con vặt hết lông nách đấy – nhỏ Linh giận hờn.
– Lạy hồn.