ngồi ăn, cô lấy khăn lau lại cái ván gỗ. Tối qua hắn xịt tùm lum làm cả cái giường toàn là dấu vết tinh dịch của hắn không thôi. Vừa lau giường cô vừa nói: – Giờ chắc anh phải tính đi… chứ tui thấy tụi giang hồ nó canh me anh dữ lắm ngoài đó… Thằng Miên đang nhai ngấu nghiến, phải thở dài: – Tui biết mà… cả tuần nay mới được một giấc ngủ yên… – Anh có dự định gì không? – Tui nghĩ điệu này chắc tui không sống nổi ở Miệt Thứ nữa đâu… phải bỏ đi xa thôi… – Bộ… bộ anh không có bà con gì thiệt luôn