Mợ Linh khựng lại một chút khi nhìn tôi nguyên con. Tôi ngượng quá lui dần lấy tay che của quý mà nào có được. Một thoáng lấy lại bình tĩnh mơ Linhï ngồi xuống sofa, tôi vẫn chưa đủ thì giờ tắt cái TV, trên màn hình vẫn tiếp tục những cảnh mùi mẫn. Mợ Linh thoáng ngó rồi quây đi chỗ khác, khuôn mặt đỏ dần. Tôi cũng ngồi xuống lấy tấm chăng che hờ cơ thể.