Thịnh tắt điện thoại lồm cồm ngồi dậy, toàn thân đau ê ẩm, mép lồn cô phồng lên, cổ tay Thịnh hằn rõ vết còng do trận hiếp dâm Khánh gây ra hôm qua. Cô không thể để Hùng biết được vì anh sẽ sinh nghi ngay. Thịnh tiến đến tủ quần áo, thay chiếc đầm mỏng tanh ra. Cô nhìn cơ thể mình và suy nghĩ. Mình cũng đẹp đó chứ, thảo nào thằng khốn nạn kia mê mệt. Đột nhiên Cô gạt phắt đi những suy nghĩ dơ bẩn đó. Tại sao mình lại có những suy nghĩ không hay như vậy.
Thịnh thay đồ và xuống nhà, Hùng chào mẹ Thịnh và 2 người cùng nhau đi ăn sáng.
Hùng: Hôm qua vui không em.
Thịnh: Dạ bình thường, em qua thăm bác gái chút, bác cũng đỡ nhiều rồi… Thịnh sợ Hùng sẽ tiếp tục hỏi nên nàng chủ động chuyển sang chuyện khác.
Đến quán hủ tiếu quen thuộc ở quận 5, Thịnh & Hùng lên lầu 1 gọi món. Được khoảng 15p thì Thịnh có tin nhắn zalo, 1 số lạ. Thịnh để í thấy Hùng đang bận chơi game trên đt nên nàng lén mở đọc tin nhắn.
Khốn khiếp… đó là Khánh, hắn gửi 1 tấm hình khá rõ nét được cắt từ video hôm qua. Đó là cảnh Thịnh đang bị trói & miệng thì lấm lem tinh trùng. Thịnh sợ hãi, cô đi vào nhà vệ sinh và gọi lại số zalo đó. Khánh không nhấc máy, nhưng đã để lại 1 tin nhắn.
Khánh: Em không cần nôn nóng gọi anh, hẹn gặp em…
Thịnh lo lắng, cô để tin nhắn ẩn đi và ra với Hùng.
Hùng: Sao vậy em, không khỏe hả. Em cần đi khám bệnh không.
Thịnh: Dạ không. Chắc do hôm qua em tắm khuya nên hơi cảm. Ăn xong anh chở em qua nhà cái Linh (bạn thân của Thịnh) chút nha. Em có việc cần bàn cho ngày mai.