– Nghèo vật chất ko bằng nghèo tình cảm đâu ông bạn, thôi ráng chờ duyên nợ vậy. Tôi vỗ vai động viên Quẹo. Thanh niên có vẻ cảm nhận được sự chân thành từ tôi thì gật đầu mỉm cười, chợt Quẹo nói.
– Vợ ông bạn, đẹp. Rất đẹp. Quẹo nói rồi im 5s rồi lại khen như khẳng định.
– Haha, quá khen, gặp nàng là duyên nợ đó. Tôi quay qua buồng trong đang khép hờ, Trang vô đó thay đồ.
– Hôm qua gặp, thấy rất đẹp, rất hấp dẫn. Quẹo khen ko hề e dè, thanh niên khá thẳng tính.
– Thế hôm qua thấy sao. Tôi dò dò hỏi.
– Ko biết, vợ ông bạn, tôi chỉ dám khen, nhưng rất đẹp.
– Haha, thế mà hôm qua ông bạn kéo lưới, ngắm đến cứng cả dái đấy. Tôi ghẹo luôn.