– Chị Hằng.
Không một động tĩnh, hai mắt vẫn nhắm nghiền, nhịp thở đều đều. Nó lay gọi thêm lần nữa vẫn không thấy chị động tĩnh gì. Nó nhìn chị say đắm, tay khẽ kéo quần dùi xuống lưng gối và sụt.
– Trời, sao sướng quá – nó nghĩ thầm.
Nó ngồi bệt xuống nền nhà, mặt ngang với người chị, di chuyển xuống hông nó từ từ rón rén lật chiếc váy màu trắng lên. Chiếc quần lót màu trắng (sàu này nó mới biết là quần lọt khe) ôm vừa chọn chòm lông đen mượt.