như suối, Hạnh bất lực không thể kiềm chế được. Cảm giác bên trong lúc này trống rỗng hơn bao giờ hết làm nước cứ liên tục chảy ra. “Vào đi… Chị ngứa lắm rồi…” Hạnh kéo người nó lên, miệng nhỏ van xin. “Hắc hắc…” Nó cười đắc ý, nhanh chóng tụt quần xuống móc cậu nhỏ đang quyết liệt biểu tình. Kê đầu khấc vào sát hai mép thịt, nó nhấp nhè nhẹ lên miệng bên ngoài. Được vài cái sau đó nó giả bộ cắm vào sượt lên trên làm Hạnh nhấc cả người nhìn nó u oán. “Ọt…” “Ưm… m… m…” Hạnh cong người khi khúc