Chị vùng vằng quay mặt đi và vơ cái chăn quấn lên người kín mít. Có lẽ chị mặc cảm với hành động của mình nên chị khóc hù hụ, tôi vừa xoa nhẹ lên vai chị vừa dỗ dành, và nói không phải lỗi chị, lỗi do tôi gây ra, một lúc lâu sau, vẫn cuộn mình trong chăn, chị dịu đi và chỉ còn khóc thút thít. Tôi thấy tội lỗi với chị quá lớn, tôi liền quỳ đánh kịch xuống sàn nhà và nói:
– Xin chị tha thứ cho em, vì em còn trẻ nên cầm lòng không được, với lại chị rất xinh đẹp, quá hấp dẫn với em…