Đi vô nhà, nó đưa tui cái bọc, nói là của dì tư(mẹ nó) gửi cho tui. Mở ra, vải ướp đường vơi phô mai.
– Cái này ăn chung à? – tui hỏi.
– Ừ, bỏ đá với vải vô, trộn lên, xong rồi mới bỏ thêm phô mai vô.
Tui làm thử, hic… ngon vãi xoài, miếng phô mai mềm mịn, thơm ngất như tan trong miệng tui. Vải giòn giòn, chua chua, ngòn ngọt. Nuốt miếng vải, cảm giác mát lạnh truyền từ cổ họng lan ra khắp người.. Ngon không thể tả.
– Ngon mậy, Tư làm nhiều không?!
– Còn nhiêu đó đó, ăn đỡ đi đại ca, mốt đem thêm cho. – nó trả lời
– Ờ… – tui tiếc nuối